Dậy Thì Sớm
Phần 2
Trường
ngồi xuống, hai tay ân cần cổi từng mảnh cho Loan. Chàng làm bộ dê dặt
như sợ Loan phản ứng. Lúc Loan hoàn toàn lõa thể, Trường nằm bên canh,
cất ý để cặc mình chôi mạnh vào bên hông Loan, khêu gợi Loan, khiêu
khích Loan. Bây giờ thì Trường tự nhiên hơn. Tay sờ lồn, miệng bú vú. Bú
thật tình như tré con bú vú mẹ. Tay sờ .thật tình vào khe lồn, rồi hột.
le, và ... cuối cùng, ngoăy nhẹ ở lỗ lồn..
- Mình ơi, anh muốn hôn lồn mình, cho phép anh không?
- Nhưng cái gì của anh nó cộm.cứng bên hông em vậy
- Em sô nó đi, sẽ biết nó là cái gì. Sờ đi em, Loan.
Mắc cỡ thấy bà. Ai mà dám.
Trường lấy tay Loan, gài vào cặc chàng và bảo nhỏ:
- Bóp mạnh nô đi. Nó xin em cho nó cà nhè nhẹ trên mu lồn.
Không được đâu, em sợ lắm Trủờng ơi....Em sợ...
- Vậy thì cho anh hôn lồn em chút nhen.
Có mang tội không? Em sợ tội lắm. Dưới quê hay mưa giông.
"Có mang tội không? " Nghĩa là Loan chỉ sợ tội, chớ không sợ gì khác
hơn. Loan nói thế là đã hết hơn phân nủa đã chính thức mời mọc Trường
cho mồm vào lồn mà bú. Chàng q~uay lên nằm chồng lên Loan, nut lưỡi, hôn
lỗ tai, blí vú, liếl~ dần xuống, mà vẫn theo dõi phản ứng ctia Loan.
Trong khi đó, cặc chàng cứ "vô tình" loáng thoáng, cà nhẹ phần hạ bì của
cô bé . Sức Trời cũng thua. Trí óc Loan cuồng điên, quay mòng mòng. Em
không thể biết rõ cái gì đang diễn ra. Mỗi hành động nhỏ clỉa Trường hợp
lại như cơn sóng lớn ập đến, cuốn trôi cô bé ra tuốt
ngoài khơi xa.
Vì Trường liếm nhẹ da thịt Loan. Tay bóp nhẹ vú em. Con cặc lừ đl.Y quẹt
nhẹ trên mu lồn em....Làm sao sống nổi với chừng đó khíÊu khích. Nhất
là lần
đầu tiên, có một thân hình tráng kiện của đàn ông đè lên người em. Lu('i
Trường đã lang bang đến tận rốn. Rồi bụng dưới, rồi...rồi chòm lông đen
láy, lúp xúp,
che khấp mu lồn. Trường quét thật nhẹ hai cái háng. Loan dang tư từ hai
đùi. Chàng không phâi mệt nhọc điều khiển hay bảo Loan phải làm theo ý
chàng. Phán ứng tự nhiên clla sinh lý, khiến Loan tự động "mời đón" Lúc
Loan dang rộng ra, Trường thaý toàn bộ mu lồn và lông em ướt như vưa tắm
xong. Môi
chàng xông vào. Trên kia, mặt Loan cuồng loạn, chẳng còn biết gì nữa:
- Thôi, thấy bao nhiêu đó đủ rồi, Trường ơi !
Mặc đồ vô cho em. Em không biết đâu. Hả? Anh...anh liếm nó hả?
Mặc..vô....cho....Chết Trời đất, má mẹ ơi. ảnh ml~t mép lồn con nữa kìa.
Đưa quần áo đây cho con má ơi !
Mồm nói thế, mà bắp đùi Loan càng dang rộng ra. Em lấy cái gối che mặt
lại, sợ Trường nhìn thấy cái sướng đang hành hạ mình. Nước lồn Loan làm
miệng Trường mằn mặn. Chàng nuốt không kịp. Nó ứa ra như suối. Thơm ngon
tuyệt trần. Lồn trinh, nên toàn thể còn màu hồng đỏ. Hai ngón tay
Trường banh nhẹ ra, môi chàng táp, nút mạnh hột le. Lúc đó, hai cánh tay
Loan quơ quơ lên không trung như đuổi muỗi. Cái gối rơi sang một bên.
Mặt Loan hiện lên cơn dâm tàn bạo, đỏ như trái gấc, mồ hôi nhễ nhại làm
những sợi tóc mai hai bên thăi dương rối lăn quăn trên má, trên trán....
- Mặc đồ vô...cho...con đi, hả Trường ơi ! Đừng anh à....Đừng đút lưỡi vô trông, nó..., khó... chịu quá anh, úi chết...
Trường hứng quá, cho lưỡi luôn vào âm đạo của Loan mà rung nhẹ, mà móc
nhẹ mồng đóc, và đụ miên man. Cái lưỡi thật lợi hại. Có phải một mình nó
không đâu. Hai cái môi chàng nữa. Lưỡi đâm vào quét Môi bú và nút. Nửa
thân hình Loan phía dưới hẩy lên, xàng mạnh. Hai tay Loan vờ đẩy nhẹ đầu
tóc Trường. Nhưng đã phải đầu hàng trước sự tấn công thần sầu quỷ khóc
của lưỡi Trường, khi chàng
đã đút sâu hết vào bên trong:
- Mai là thứ mấy há? ủa mai là chll nhật..,ời biển Tân Thành. Mình đi
bằng gì xuống đây há? À, bằng Mustang mui trần. ời ~rồi sao nữa, mặc
đồ.... hả, trời,
sao anh..,anh nút cái chỗ, cái hột, cái nóc nhà, úa cái đèn pha...ủa....
Bụng Loan rung mạnh. Trồi lên, hụp xuốngnhư bão cấp sáu. Hai bắp đùi
đánh ầm ầm trên nệm. Hai tay nữa. Lúc thoahai vú, lúc cho một ngón tay
vào mồm cắn lại, lúc đan, xới vào tóc, lúc thì vờ đẩy nhẹ tóc Trường.
Còn gì nữa mà phản ứng. Tất cả đã đến mức ăn thua rồi. Trttờng cứ cầm cự
ở hột le, đánh phá mồng .đóc, bú mạnh hai mép lồn kêu chùn chụt, nuốt
hết núờc nhờn:
- Anh mặc đồ vô cho em nhé, Loan?
- Hả? Ai nói cái gì vô duyên vậy? Biển Tân Thành đẹp há? Kệ bà nó.
Thuyền ra tới ngoài khơi rồi. Gió đưa gió đẩy bông trang.....Trời ơi,
con tên gì. Cái hột đó lợi hại quá đi cha mẹ ơi. Ai đốt nhà hả? Dạ lạy
ông, cho phép con đi qua chút, rồi con mặc quần, nhen ông?
Trường lừa lừa, đưa cái lưỡi xuống phía. dưới nữa. Bợ đít Loan lên,
chàng ngoáy lỗ đít Loan một cái. Loan hú lên một tiếng như vừa gặp ma
vương, quỷ sứ Mặt em nhăn nhó như nằm trên bàn mổ:
- Về Phụng Hiệp đi, em chặt dừa, gọt khốm cho anh ăn...
Trường lại ngoáy lỗ đít thêm mấy lần nữa, trước khi đâm sâu vào đó mà
bú. Toàn bộ mông đít giật như nàm trên đống lửa. Ngón tay Trường tiến
công vào lỗ lồn. Hai ngón khác xe mạnh 'hột le. Ba nguồn khoái lạc ập
tới, chôn vùi trinh nữ tên Loan, làm em bèo nhêo, tả tơi thê thiết như
tội nhân đang bị tra tấn. Nước Iồn cứ chảy ra không dứt. Vẫn mặn, vẫn
thơm, vẫn nồng. Bây giờ thì hai tay Loan đã biết ôm chặt đầu Trường,
nhấn mạnh nó vâo để em hẩy mu lồn xầm xập hơn lên.
Trường bú mềm môi. Một bữa tiệc thịnh soạn chưa chắc nhà giàu đã có. Có
lúc chàng ngộp thở thực sự bởi lông iồn Loan đã nhiều, mà em còn kẹp
cứng hai bắp vế lại. Trường cố banh ra để lấy hơi thở một tý. Thì bé
Loan lại kẹp lại vì cơn sướng của em đang dâng lên tột độ. .
- Mặc hay không mặc đồ cũng vậy thôi, Trường ơi! Cứ tà tà đưa ghe ra khơi đi. Em hết biết gì nữa rồi anh ơi.
Bấy giờ, chàng mới dám trườn lên. Cũng với đường lưỡi bén nhạy, ngọt
ngào. Rốn, rồi vú. Chàng ngừng ở đôi vú hơi lâu, thưởng thức cho hết cái
đẹp, cái hấp dẫn của cặp nhũ hoa tròn trịa dễ thương. Rồi môi, rồi tóc.
Khi lưới chàng ngoáy nhẹ ở lỗ tai, thì khúc gân thù lù dưới kia cũng
được toan cầm lấy mà nắn, bóp. Trường bảo:
- Em cho nó vô lồn em đi. Thuyền ra khơi rồi Loan ơi ?
- Vô hả? Mà vô đâu, em đâu có biết?
Để ngay miệng lồn cl~a em. Nó sẽ tự động bò vô. Hình như nãy giờ Loan đã
ra hết vài lần. Suất gần tiếng đồng hồ chứ ít đâu. Nếu đã từng đụ trước
kia, có lẽ Loan đã tự động nhét cặc Trường vào lồn mấy lần rồi, đâu
phải đợi Trường bảo. Trường bảo "em cứ để ngay miệng lồn. Nó sẽ tự động
bò vào" Cô bé tưởng thật, lần tay, cho đầu cặc ngay cửa mình.
Tới đó, Loan đê mê hết biết gì nữa. Vì thiên nhiên khiến các giác quan
của em vùng trổi dậy, đồng loạt, chờ. Chờ cái phút thần tlên, độc đáo
đang tới. Trường nhấn nhẹ vào một chút. Bàn tay Loan đã rời ra. Chút
nữa, tý nữa. Loan nín thở. Một nửa, hai phần ba. Sau tiếng sực nhẹ nhàng
và tiếng ứ "đau đớn" của Loan, chòm lông dái của Trường đã ập sát, nằm
khít khao với mớ lông lồn dày rậm của Loan. Cờ chiến thấng cl.ỉa Trường
đang phấp phới bay. Trống kèn khải hoàn vang lên. Quân lính Trường thẳng
tắp, bồng súng cười chiến thấng. Trường nghe
vai mình đau buốt, bởi mười ngón tay sắc cạnh của cô bé bạn dì, tên
Loan, đang bấu lún vào, ứa máu. Chàng nhìn gương mặt toàn trinh ctìa
giai nhân. Ướt đẫm mồ hôi. Môi, mắt, mũi, tất cả nhăn cả lại. Một tý gân
cổ hằn lên với tiếng la thơ ngây:
- Không được Trường ơi! Mặc đồ vào cho ...em !
Mắt Loan ứa lệ, mà hai tay em không rời vai của Trường. Dưới kia nữa,
cái mông đít Loan nắc, hẩy lên phầm phập Hai chân em quấn chặt mông đít
Trường bạch tuột. Nhịp nhàng, ăn rập. Hai thân hình tré trung loạn
cuồng, sướng ngất: .Không còn biết đường về, không còn biết bà con, dù
là bạn dì, Trường trêu Loan:
- Anh mặc đồ vô cho em nhen?
Loan không trả lời, chỉ lắc đầư. Mũi em hôn không rời khuôn mặt đẹp trai
của Trường, ngây ngất, miên man. Trường bất đầu nắc. Loan rên tha
thiết. Chỉ có mười phút, Loan ôm cứng Trường, ra thêm lần nữa:
- Trường ơi ? Em ....ra nè, phải không? Anh ác quá Trường ơi. Em đã bảo
không được mà ...úi nó ra nữa đó, sướng dễ sợ quá Trường ơi. Em không
muốn về nữa....
Rồi cô bé thở như trâu kéo cày, ngoéo đầu qua một bên, mắt lờ đờ, nghe
cặc Trường tiếp tục hành quân. Thật tình, Loan đâu ngờ đụ sướng đến như
vậy. Có những đêm mưa, chợp mất không được, vì bản năng sinh lý cl.la
tuổi dậy thì quá sớm, bắt Loan tự làm cái gì đó để thỏa mãn thèm khát mà
tạo hóa đã ban cho. Loan đã bạo gan, cho một ngón tay vào lồn, nằm thụt
một mình. Trí óc tưởng tượng vài thằng bạn trai cùng lớp, rlỉ Loan vào
khu vườn vắng. Ngồi nút lưỡi, hôn nhau. Loan chưa ý thức rõ rệt đụ là
gì. Loan có thèm sinh lý thật. Có thèm~một người khác giống để ôm ấp
nồng nàn. Cái mơ ước mơ hồ, không thành hình thật sự, bắt Loan xáp gần
với Trường vào đầu tuần, khi anh chàng từ Sàigòn lái xe xuống Phụng
Hiệp. Và, bây giỡ là trên giường nệm của phòng nglỉ, cặc Trường đã lút
hết vào trong lồn 13, đụ chan chứa. Bây giờ có . ai bảo Loan ngừng lại,
mặc quần áo về Phụng Hiệp, chấc em cũng lắc đầu, từ chối.
Đồng hồ chỉ l l giờ mà Trủờng vẫn đang hai tay bợ đít em Loan mà đụ lừng
trời. Cô bé có~ vẽ mê quá, ôm cứng Trường mà ngậm môi, tìm lưỡi. Trường
nói:
Anh không cho Loan ngử đêm nay, chịu không?
- Dạ.
- Anh mang em về luôn Sàigòn, làm vợ. Chịu không?
- Dạ.
Có lẽ chàng có hôi: "Và anh sẽ giết em luôn, chịu không?" Loan cũng dạ.
Miễn làm sao anh đừng rút của quý cương cứng ra khôi lồn em là được!
Không có ngôn ngữ nào diễn tả nểi niềm hoan lạc này, Trường ơi !
- Sao hồi nãy em chớm khóc?
- Tại em sợ ngày mai, không còn anh bên em.
Trường rút cặc ra, quay xuống bợ đít Loan lên liếm hết nước trinh màu
hồng lan ra cả hai bắp vế. Chàng nuốt bằng hết vì thừa biết nước đó bổ
hơn hàng ngàn viên vitamine ! Hơn cao hổ cốt, hay sâm Cao ly. Chàng banh
toạt háng Loan ra mà quan sát lồn Loan. Sao 13 tuổi mà lông của em
nhiều như cỏ dại vậy? Chàng hỏi.
- Em đâu biết. Em bất đầu có kinh là lông lún phún mọc. Nếu em là gái
thành thị, chắc đã mất trinh cũng năm 11. Bởi khi lên học ở Sàigòn, các
bạn em trên đó kể cho nghe những chuyện động trời của tuổi dậy thì quá
sớm.. Họ đã biết thủ dâm bằng chuối, cú cải đèn cầy v. v... vào tuổi l
l. Anh có tin không?
- Tin chớ. Chị anh chớ ai. Anh đã yên lặng rình coi chị tắm, thủ dâm
suốt ba năm. Những năm đó, anh không học hành ra gì hết. Lớn lên tới bây
giờ, thì anh gặp em là cô gái đầu tiên....Anh sẽ không bao giờ quên em.
Trường lém mồm, phun dối trá ra để làm Loan yên lòng cho chàng hưởng
tiếp đêm nay, ngày mai, cho đến khi chàng chán thì thôi. Bây giờ chàng
nằm bật ngửa ra, dạy cho Loan bú cặc. Tình dục thì học nhanh lấm, chỉ 10
phtlt, Loan bú rành rõ như một gái có chồng. Suốt đêm đó thật ! Cả hai
không ngủ! Lăn lộn không còn nhớ mình đã ra mấy lần. Nàng chỉ biết,
Trường, cả thảy ba lần làm lồn nàng ngập ứ nước, cho đến gần bảy giờ, cả
hai, trần truồng, ôm nhau ngl.i như chết cho đến trưa...
Cơm nước xong, hai người lại lên phòng bú , đụ như vợ chồng tuần trăng
mật, cho đến xế chiều, thì về lại Phụng Hiệp. Chia tay. Loan khóc lần
nữa. Trường hứa:
- Anh sẽ xuống thăm em đều đều vào các cuối tuần ?
Rồi máy xe rồ. Xe mustang mui trần đã khuất sau mấy hàng tre xanh, mà
Loan vẫn còn đứng đó ứa khóc. Định mạng đã điểm. Một tuần, một tháng,
rồi một năm.
Trường chẳng bao giờ trở lại. Hút nhụy xong, cánh bướm vỗ bay xa, về với
thành thị, nơi có vú trường, có gái nhảy, có triệu triệu thứ vui. . Ai
còn nhớ ở Phụng Hiệp có cô bé 13 tuổi, tên Loan, nằm khóc một mình.
Thực ra, nếu Loan không thực tình yêu Trường, thì những năm kế đó, Loan
có cả ngàn cơ hội làm quen với biết bao công tử nhà giàu. Nhất là thời
gian nàng học Sư phạm ở đô thị. Loan thun nhó lại. Thu người, sống yên
tĩnh trong "Trái vải cô đơn". Quái lạ Hnh ảnh một Trường đểu giả, sở
khanh, vẫn sống mãi ,với Loan suất mười năm. Chuyện thầm kín ớ phòng ngú
Lạc Nguyên tại Biển Tân Thành, Gò Công, vẫn chỉ có Trường, và nàng
biết. Càng cố quên dáng dấp đẹp trai, phong nhã của Trường, thì Loan lại
thấy Trường đứng sờ sờ ra đó ở cạnh giường, bàn học, cổng trường, bàn
phấn. Nàng lạnh như tảng băng...
Cho đến đêm nay, ngồi chồm hổm trước cửa phòng Ngọc, qua lổ khóa, Loan
nhìn sa đà cảnh cô giáo Ngọc đang ôm, cầm cặc, nút lư~i cậu học trò tên
Khải, 16 tuổi. Môi Loan khô khốc khi nhìn hai người trong kia ướt mềm
nước miếng. Bàn tay Khâi móc lồn cô giáo trong quần, thỉnh thoảng đưa
lên miệng, ngậm mút. Đúng, con hổ đói Loan đang hung tàn thức dậy sau
mười năm ngon giấc trong rừng ! Ngoài này, Loan cũng tự cho tay vâo lồn
xe nhẹ hột le. Cho luôn hai ngón vào âm đạo mâ thụt. Nhưng trời ơi !
Không giống tý gì trong kia Ngọc đang thụ hưởng !
Bé Khải lần mở cúc áo dài cho cô giáo, rồi xú chiêng, rồi xì líp. Ngọc
nằm nglra ra đó. Dáng dấp như người vợ nhờ chồng phục dịch, chớ không
phải là nhân tình. Loan đoán họ đã yêu nhau lâu rồi và đã làm tình nhiều
lần mới có thái độ tự nhiên như thế.
Ngọc cổi áo quần cho Khải, xong nàng cầm cặc Khải bú. Bú rất bình thường
như uống ly nước, như ăn quả nho. Con cặc Khải bành cặp môi giáo Ngọc
ra. Nàng
cúi xuống, rồi nâng đầu lên, "đụ " chiếc dồi bụ bẩm của Khải. Làm Loan
nhớ lại cặc của Trường ở biển Gò Công. Càng hận, Loan câng nhớ, mới chết
chớ ! Nghĩ thật kỳ, Loan biết: trăm lỗi do chính nàng. Mà không, do tạo
hóa bắt nàng dậy thì quá sớm. Có đứa con gái nào mới lên tám đã biết
thèm xác thịt. Thèm là tại vì thôn quê hữu tình quá, mà Loan thì cô đơn.
Thèm là tại vì thấy các chị nàng, ai cũng có đôi, có lứa....
Hiện tượng dậy thì của một đứa bé thì thời nào, và ở đâu cũng giống
nhau. Cũng có những trường hợp ngoại lệ . Lên sáu, lên bảy đã biết thèm
xác thịt. Nhưng hiếm lắm, nhất là ở thôn quê, vì dinh dướng thua ở thành
phố. Loan là gái quê, mà gái quê nhà giàu, nên cơ thể nàng đòi hỏi sớm
cũng là chuyện dễ hiểu. Bởi vậy, khi thấy Trường bảnh bao, lịch sự, hào
hoa, phong nhã, Loan ngã theo ngay. Kết quả cuộc tình đầu: bi đát ! Nàng
ngoảnh mặt với ái tình suốt 10 năm. Bỗng hôm nay lòng nàng dậy lại.
Ngọc trong kia đang chăm bằm cúi xuống bú nồng nàn cặc clla Khải. Cậu bé
nằm phành ra đó mà hưởng, tay sờ lồn, bóp vú Ngọc. Được một lúc, Khải
xô Ngọc nằm ngửa ra, trèo lên đụ, ngang tàng như người chồng, chứ không
còn là một học trò đụ cô giáo, Ngọc gác hai ống chân mình lên vai Khải,
ôm đầu Khải nút lưỡi, và rên:
- Làm sao mỗi tối Khải đên đụ em một lần, được không?
- Được nhưng mà, khi sướng Ngọc hay la lớn qúá, sợ có ngày lộ....
- La lớn có sao đâu. Chớ sướng mà không cho em la, chịu sao thấu. Với
lại phòng bên cạnh thì có cô Loan, cô Sương. Bạn thân cả mà. Đâu có sao.
- Hay là, để Khải giới thiệu cho mỗi cô một thằng bạn. Ai cũng có kép đụ
rần trời. Huề cả làng. Lâu lâu mình đổi nhau đụ. Kép người này, đụ
người kia. Thú lắm.
- Khải chán em rồi hả? Ngọc hỏi, Không ! Nhưng ăn đổi bữa, đ.ổi món, ngon hơn
chớ...
- Nhưng, chừng nào anh bất đầu giới thiệu cho họ?
- Biết họ có chịu kép trê không?
Nghe tới đó, Loan sướng quá. Khải nói ngay cái ý định của nàng. Tự nhiên Loan bạo dạn la lớn lên cho Khải nghe:
- Chịu, chịu liền. Ngay ngày mai đi.
Loan bạo dạn vì nàng đang thèm đụ quá, khi xem cảnh làm tình của Khải và
Ngọc. Nghe Loan la to ngoài này, Khải giật mình, ngưng nấc, nhìn ra
hướng
cửa:
- Ủa, tiếng ai, nghe như cô giáo Loan, phải không Ngọc?
- Còn ai nữa, lần nào đụ, em cũng ...rút chìa khóa ra cho Loan và Sương được xem...
- Trước đây, Ngọc đã đụ ai? Nói cho Khải nghe với !
- Ghen hả? " Người lớn. Lớn hơn'Ngọc nữa....mà bỏ đi, Khải đụ tiếp cho em ra một cái đã. Em đang nứng quá đây ?
- Bộ cô Loan cũng dâm lắm hả?
Đàn bà mà ! Ai không thèm xác thịt? Tuổi 22 bọn em là tuổi clia Hỏa diệm
sơn, ctia thác nước,của bão tố, Cho nên đã làm ngơ thì thôi, như các sư
nữ, các dì phước....Những khi đã đụng chạm đến đàn ông rồi, sông cũng
cạn, núi cũng lở. Khải coi chừng mất em. Nói thật đó. Em có thể đụ liên
tục suốt ngày, rồi suốt đêm, không chán....
Ngọc khỏi nói thì Khải cũng biết. Nó chạy trốn bà chị nuôi tên Sào cũng
chỉ vì thế. Nó ôm nắc tàn bạo cô Ngọc, mà trí óc cứ nghĩ vẫn vơ đến cô
Loan ngoài cửa. Chốc chốc, nó lại quay đầu về hướng cửa. Loan thích thú
quá. Nàng thèm kinh khllng một cậu bé như Khải, ngay tức khắc, để mang
về phòng "làm thịt như Ngọc đang hưởng. Ôm đụ Ngọc, mà trí óc Khải vẫn
cứ nghĩ tớl giáo Loan.
- Làm gì anh cứ nhìn ra cửa mãl vậy?
- àkhÔng. Khải sợ có ai đang nhìn bọn mình.
Rồi sao? Anh dâm vừa vừa nghe chưa. Nghe cô Loan hô "chịu liền" rồi anh
mơ phải không? Bé Khải cười tũm tỉm, rồi ôm Ngọc đụ tiếp. Đáng ra hắn mê
nhan sắc Loan hơn cô giáo Ngọc. Cả hai đều đẹp. Nhưng Loan đẹp trầm
buồn, ít nói, kiêu ký, trịch thượng. Còn Ngọc có vẽ chịu chơl hơn, đợt
sống mới hơn , Khải không đám hó hé với Loan cũng vì nàng có vê xem
thường đàn ông~ vì vết thương
lòng ngày xưa. Nhưng đêm nay, chợt Khải nghe giọng chính của Loan bảo:
"Chịu, chịu liền, ngay ngày mai đi" bỗng Khải thoáng lên niềm vui khó
tả. Nỗi vui không thành hình, nhưng.nó hứa hẹn cho Khải những hạnh phúc
bất ngờ.
- Sao bữa nay Khải đụ em lâu thế?
- Tại Khải có uống tý sâm nhung cao hổ cốt của ông già.
Khải nói dối vậy. Thực ra chàng chẳng uống gì cả Khải kéo dài được cuộc
truy hoan đêm nay trên 45 phút là vì tâm hồn Khâi đang phân tán ơ chỗ
cánh cửa,chỗ bục giảng ở lớp học mỗi lần có cô giáo Loan cầm cặp đi
ngang qua. ở Loan có cái gì vừa kiêu kỳ, vừa mời mọc. Nụ cười Loan cũng
vậy. Nghiêm mà lẳng lơ. Đôi mất sắc như dao. Nhưng nó trũng buồn man mác
khi Loan thơ thẩn ở hành lang, giờ ra chơi, nhìn hoa phượng rơi, nhìn
gió lay động những cành lá trên cao.
Cậu bé Khầi cũng lãng mạn, theò dõi từng tý ở cô Loan. Hắn thèm, không
phải xác thịt Loan tươi mát. Mà Khâi thèm được chiếm đoạt cái nhan sắc
kiêu kỳ, xem nhẹ đàn ông đó. Chưa bao giờ thấy cô Loan đối thoại với một
thầy giáo, hay một nam sinh. Bỗng Khải nuôi giấc mộng vàng: sẽ có ngày
được đến phòng cô Loan, "thăm" cô Loan....
Hắn tăng nhịp nắc. Khải bợ hẳn mông đít cô Ngọc lên để dộng xuống những
cú ..nắc kinh hồn. Một ngón tay Khải tăng cường chà mạnh hột le. Giáo
Ngọc la lớn trời long đất lở:
- Khải ơi sao bữa nay anh đụ hay quá trời vậy? Nát hết lồn em Khải ơi.
Anh phải đụ như vậy hoài cho em. Khải đừng để em thèm, em đi tìm thằng
học trò khác à nhen. Sướng quá mình ơi. Phải chl có một thằng nữa, em
vừa bú, vừa đụ cho nó đã. Một tuần có một lần, thèm quá!
- Ời sướng thì hưởng đi. Anh sẽ tìm cho em vài thằng nữa. Anh vừa đụ,
bắt nó lắp đít em, đứa khác đưa cặc em bú.... Rủ cô Loan, cô Sương qua
đây chơi luôn, đụ tay ba. Ngọc ơi, anh cũng đang lên thiên đàng đây. Cô
Loan ơi ! Khải sướng quá cô Loan ơi ! Đưa lồn đây cho Khải bú....
Ngoài cửa, Loan thọc hai ngón tay vào lồn thụt mạnh. Loan cũng đang mơ
cái ngày được ôm bé Khải để đụ. Mơ luôn vừa đụ Khải, vừa bú cặc một cậu
thứ hai. Có việc đó nữa sao? Khải vừa đứa nhát cuốc bổ xuống, khai thông
hai vũng ao tù đọng ứ 10 năm của Loan. Loan tuột hẳn quần ra, cho vào
lồn ba ngón chứ không phải hai, trong khi mất nàng vẫn không rời hình
ảnh đụ tàn khốc trong kia, và nói nhó:
- Khải ơi em làm cô mê quá. Cô đang thấy em đụ cô đây.
Khi Ngọc ôm siết Khải, nắc lên phầm phập, miệng la chí choé, thì nước tự
trong xa của Ngọc bắn ra. Khải xịt mạnh vào. Hai giòng thác xoắn nhau,
chảy có giòng ra khỏi âm đạo. Lưới Ngọc trong môi Khải âm ư. Cả hai nhập
một, mê man, tàn tịch. Chỉ còn mồ hôi chầy. Tóc rối. Mệt. Nhấm mất.
Triền miên.
Nghỉ một lát, Ngọc lại dọc cho dương vật Khải ngõng lên. Thằng bé nàm
phành ra đó. Ngọc lên, lái phi thuyền. Dộng cừ, mãi miết cho đến 3 giờ
sáng. Họ lăn quay ra ôm ngú. Ngoài này, Loan bò về phòng với tâm trạng
thèm khát kịch liệt. Loan dự tiệc mà chỉ ngồi ở một góc, nhìn thiên hạ
nâng đũa. Lòng hậm hực, tức tối, nhưng Loan vẫn dỗ cho mình nhắm mất. Vì
cũng có riêng niềm vui: sẽ được Khải đụ nên Loan rơi vào giấc ngủ lúc
nào không biết....
Sáng thứ
hai. Loan thức dậy sớm hơn mọi ngày. Lòng nàng rộn niềm vui lâng lâng.
Giống như niềm vui thiếu nữ sắp gặp được người yêu vào những năm 16, 17
tuổi.
Diện vào một áo dài tím, quần xoa trắng, phấn son nhạt nhạt, Loan đứng trước tủ kiếng, hát âm ư một tình khúc.
Hôm nay nàng có một giờ Pháp văn, một giờ Anh văn ở Đệ tứ C, nơi Khải
học. Đêm thứ bảy, dù đã vào giừờng trễ lúc ba giờ sáng, Loan vẫn trằn
trọc mãi với
câu Khải nói: "Khải sướng quá cô Loan ơi ! Đưa loan đây cho Khải bú ! "
Nàng quyết tâm, hôm nay sẽ một mình nhìn tận mắt Khải. Phải ớm gặp dáng
dấp con
trai đang lớn Khải. Phải chụp trong tay sự ước ao Khải dậy lên với nàng
trong khi chàng đang nằm trên bụng Ngọc, để xem cớ làm sao cậu bé lại mơ
đến nàng, thốt lên câu nói làm nàng không những mất ngủ đêm đó, mà còn
bần thần, ngầy ngật suốt cả ngày hôm sau.
Ngày hôm sau? Ừ, thú vị chi lạ. ! Đang nằm nghiêng trên giường, nhìn ra
hòn non bộ, nhìn những chiếc lá vàng khô bị gió thổi sà sà mặt sân, Loan
bỗng choàng dậy. Không biết cái gì ở Khải, bắt nàng bò rón rén lại
phòng Ngọc, trỏ mắt vào lỗ khóa lần nữa. Trong kia im lìm. ánh sáng ban
mai chỉ vào lọt mờ mờ, đủ để cho Loan thấy cậu bé Khải trần truồng, nằm
gác chân qua lồn' Ngọc. Cả hai, ngủ say nồng, mệt đứ đừ với "trận mạc"
đêm qua.
Xong, Loan lại bò về phòng mình, lên giường, đắp chăn, thao thức với cả
triệu ước mơ mà trước đó Loan chưa hề có. Nàng mơ không những riêng với
bé Khải,
mà luôn cả với những cậu đẹp trai, to con thỉnh thoảng nàng gặp, rồi
thoáng lên một tình cảm lãng mạn. Có thể Loan sẽ có một nhân tình như
Khải không? Có ~
thể Loan sẽ hẹn hò đưa cậu bé như Khải về phòng để ái ân da diết như
Ngọc không? Điều đó không biết Nhưng việc chắc chắn, là sáng thứ hai
này, vào lớp,
Loan quyết tâm am dịp nói riêng với Khải một câu. Câu gì? Nói như cách
nào? Với thái độ cô giáo hay tình nhân? Loan mỉm cười trước kiếng lần
nữa, rồi xách cặp, ra xe, đến trường.
Sáng nay, Loan là giáo sư đến sớm nhất. Sớm hơn cả thầy hiệu trưởng.
Nàng vào phòng giáo sư, rót tách trà nóng, cầm lên hớp một ngụm, rồi
lửng thửng bước
ra hành lang. Đang từng bước chậm về hướng sân, Loan bỗng nhột nhột sau
gáy, có cảm tưởng như có người bước theo, hay nhln theo mình. Loan quay
lại:
cô giáo Sương ! Cô Sương cũng diện ghê gớm, nhưng vẽ mặt lại kém tươi
tắn, lạc quan như Loan. Sương có vẽ tiều tụy như người đau mới dậy.
- Sao trông chị bèo nhèo quá vậy? Loan hỏi thân mật.
Đứng sát Loan hơn, nhln trước nhìn sau, Sương nói nhỏ:
- Tơi bời hoa lá cả đêm. Ba giờ sáng mới nhắm mắt. Chàng còn nằm ở nhà.
Tính đến nhờ Loan dạy thế mình giờ Hình học ở lớp Đệ Ngũ. Mình về dưỡng
quân một chút. Được không Loan? Giúp chị. Hôm nào kẹt mình lại thế cho.
- OK ? Về nhanh đi, không ông hiệu trưởng tới thấy bây gìờ.
Sương đưa tập bài soạn Hình học cho Loan xong, lẹ chân ra cổng sau, lên
xe Honda, dông tuốt. Weekend, tại nhà Loan chỉ có hai phòng của Sương và
Ngọc là ồn ào, náo nhiệt. Loan, như đã nói, kiêu kỳ, lạnh lùng, hững hờ
với đàl~ ông. Cho đến đêm hôm thứ Bảy. Hình ảnh Khải van theo sát nàng
đến sáng nay. Loan thơ thẩn ra trước sân trường. Giữa tiếng huyên náo ồn
ào của vọn nữ sinh nhặt phượng ngoài sân, Loan đảo mắt tìm Khải. Chợt
nàng thấy Khải cùng hai cậu Lâm và Đạt đứng cuối sân, đang nói xì xào
cái gì đó một cách thích thú.
Loan đoán là Khải đang kháu với các bạn về thành tích Khải đoạt được với
cô giáo Ngọc hai đêm trước. Hoặc, Khải đang tuyển thêm lính mới, cũng
cấp cho Loan và Sương, như em đã hứa. Loan làm như vô tình, tiến ra sân,
ngang qua hướng ba cậu học trò mong Khầi sẽ mạnh dạn bất chuyện, để
nàng được dịp nhìn sát Khải hơn, tìm bất Khầi dễ dàng hơn. Nhưng, dù
Loan, trên môi hơi chúm chím cười. Mắt tươi như hoa buổi sáng. Dáng dấp
hơi liếng thoắng hơn mọi ngày, mà khi bước ngang qua, Loan chẳng nghe
cậu nào dám có lời gì cợt nhã. Bởi cái kiêu kỳ, coi nhẹ đàn ông vẫn còn
đó trên nhân dáng của Loan. Để cô giáo đi một quãng xa, Khải bỏ các bạn
chạy theo, lễ độ, vòng tay:
- Chào cô.
Nghe giọng Khải, lòng Loan mừng thầm, quay lại:
- Ừ Khải Có gì không em?
Khải cúi đầu đứng chết trân, im lặng. Nó chuan bị nhiều điều để nói lắm.
Mà khi đối diện với Loan, trước vẻ đẹp kiêu sa Loan, cậu bé Khải teo
lại như chú chim con mùa đông. Mặt Khải hồng lên như con gái. Bây giờ
Loan mới thấy cậu bé đẹp trai thật. Mái tóc lòa xòa một bên, che mất nửa
cái trán, Khải vẫn hấp dẫn với hai lông mày rậm như sâu róm. Cái mũi
cao, thon. Cặp mất lớn, tinh anh, thông minh. Nhất là cặp môi rất sexy,
lúc nào cũng ướt, đỏ. Khải cao lắm. Mười sáu tuổi mà muốn cao hơn cả
Loan. Loan nhớ hết hình ảnh hấp dẫn khi Khải đang đụ Ngọc, mà chàng
ngoáy cổ lại nhìn ở ngạch cửa, nơi, bên ngoài, có loan đang cho tay vào
lồn, mà mắt nhìn Khải không dứt. "Khải sướng quá cô Loan ơi. Đưa lồn đây
cho em bú ! " Lúc bấy giờ Khải cố ớnh nói thật lớn cho Loan nghe. Nó
như thông điệp Khải gửi thẳng cho Loan và hẹn những lần "mưa gió" khác.
- Ủa, sao tìm gặp cô, rồi Khải không nói gì hết vậy?
- Dạ, hay là thôi, để lần khác vậy. Tự nhiên em quên hết.
Rồi Khải bỏ chạy. Loan nhìn theo. Lòng nàng lại dấy lên cái hạnh phúc
lãng mạn. Nó không rõ rệt. Nhưng Loan hy vọng tràn trề. Không sớm thì
muộn, cậu bé đẹp trai, cao ráo đó sẽ...trần truồng...nằm với Loan.
Đầu giờ Pháp văn. Loan bước vào lớp Đệ tứ C. Lòng khấp khởi, lâng lâng. Người đầu tiên nàng nhìn là cậu bé Khải, dĩ nhiên.
- Các em ngồi xuống.
Khi Loan kéo ghế trên bục định ngồi xuống, thì nàng chợt thấy mảnh giấy,
kèm cánh hoa phượng: Em xin phép cô được gặp cô trên đường về, sau giờ
học. Khải.
Loan đọc lần nữa, rồi lần nữa. Bức thư cũn cỡn, ngắn ngủn, mà Loan đọc
dài như cả vài trang giấy. Lòng nàng hụt hẫng pha với cái vui khó tả.
Loan quăng mắt xuống chỗ Khải ngồi. Anh chàng, vừa thấy cô giáo nhìn, đã
vội cúi xuống , chúm chím môi, như lúc nào sâll. Loalí tức anh ách.
Loan kêu một vài trò lên trả bài lấy lệ. Nàng có cảm tưởng như cả lớp
đang biết hết mối tình kín của nàng. Loan ra bài tập. Đó là lúc nàng
nhìn như xoáy vào Khải mà chẳng ai biết.
Bỗng nàng có hơi ghen với Ngọc. Có kỳ lạ không. Nàng muốn Khải là của
riêng! Sinh lý Loan bốc lên ngùn ngụt. Lồn nàng ngứa ngáy khó chịu. Nhờ
cái bàn kín, Loan cho cầ hai tay bóp êm ả lồn mình ngoài quần trong khi
mắt dính sát cậu bé. Loan cũng không hiểụ sao nàng thay Đổi trăm phần
trăm. Hiện nàng như con quỷ dữ, muốn ăn tươi nuốt sống Khải. Nàng muốn
bỏ lớp, về nhà, cổi hết áo quần,
vào phòng tấm, xả nước, hai tay mân mê kỳ cọ đôi vú, háng, rồi cho mấy
ngón vào lồn, hoặc có Khải, nàng sẽ bắt cậu bé bú hết cả buổi chiều.
Cơn nứng đang hành hạ Loan. Nàng bỗng lấy giấy viết vội: "Khải ơi, anh
làm em lụy tình muốn chết. Em tưởng bữa nay gặp em ngoài sân, anh đã
mạnh dạn nói rất nhiều với em. Nhớ nhé. Trên đường về. Em sẽ t~ ra chỗ
bờ sông vắng, trước khi qua cầu bà Năm. Đợi anh. Loan".
Nàng xếp lại nhỏ miếng giấy, bước xuống, vờ đi chầm chậm kiểm soát các
em đang làm bài. Khi ngang qua chỗ Khầi ngồi, Loan kín đáo đặt lên cuốn
tập của Khải.
Cậu bế nhận vội, đọc vội, rồi bỏ vội vào túi, xong nhìn lên Loan, gật
đầu. Sau giờ tan trường, Loan đến bờ sôug. Mười phút sau, Khải đến. Dựng
xe xong, hắn chạy lại bên cô Loan, lúng túng mừng và nói lắp bắp:
- Chỗ này đẹp quá (nà vắng nữa. Hồi nào đến giờ Khải không biết. Cô đợi Khải có lâu không?
Loan chụp ngay bàn tay Khải, nắm cứng. Nàng không muốn Khải vuột mất
nữa. Loan muốn, Loan muốn.,.muốn đủ thứ....Sao cho cơn thèm trong nàng
dịu xuống. Nên nàng kéo hẳn Khải sát vào, và điên cuồng xáp vào cẳp môi
Khải, nồng nàn, chan chứa.....Những cây dừa mọc sà ra bờ nước với những
tàu lá khua xào xạc trong gió. Chung quanh im lìm. Bờ sông này, năm nàng
13 tuổi, cũng là nơi hò hẹn
với Trường lần đầu. Bây giờ, với Khải, Loan không còn cái ước mơ thơ
ngây như ngày đó. Mà Loan muốn vật Khải nằm ra trên bờ cỏ. Cũng gát chân
qua người
Khải, và với Khải, say túy lúy trong môi Khải cho hết ngày, hết đêm. Cơn thèm bây giờ là xác thịt trong nhau.
- Tối thứ Bảy, cô có nghe Khải nói gì không?
- Rất rõ. Câu nói đó làm em mê Khải qùá mất thôi. Anh có biết em ngồi ngoài cửa nhìn vào? Thấy từng ly từng tý.
- Có, cô Ngọc nói. Từ phút đó, Khải thầm mơ sẽ được gặp riêng cô. Mình ngồi xuống đây, nói chuyện, có tiện không cô?
Loan ngồi trước. Vừa lúc Khải ngồi xuống, nàng nằm bật llgửa ra. Khải
nằm theo, chống một tay, nghiêng người qua nhìn âu yếm vào mắt Loan. Cô
giáo hồng lên da thịt. Mắt cô cũng đỏ màu tình dục. Cô lại hé môi chờ.
Khải gát chân qua người Loan, cố tình cho đầu gối đè hẳn lên mu lồn, rồi
bưng mặt Loan hôn bằng mũi. Chân Khải cà cà mạnh mu lồn. Loan hẩy đít
lên. Hai tay nàng vòng qua cổ Khải siết mạnh:
- Anh ơi ! Em thèm quá, thèm quá ! ! !Cổi áo em ra đi.
Khải bật một nút, hai nút rồi ba nút. Ngực Loan trắng mịn phơi ra. Môi
Khải đáp xuống, hôn mạnh ngoài xú chiêng. Hơi thở Loan dồn dập. Nàng tự
động nhốm lưng, lần tay tháo khuy áo lót. Khải kéo xuống. Hai quả vú
Loan phơi dưới nắng dịu mát của cây bàng. Hắn ngắm, mà mất mờ, gần như
chả còn thấy gì nữa...nên hạ môi xuống, ngậm một đầu vú, nút ngấu
nghiến....
Đầu gối của Khài vẫn cà mạnh mu lồn Loan. Nàng ưỡn người lên, tay cấu vào lưng Khải, gào nhè nhẹ:
- Như thế này mà lO năm rồi em ngu không biết hưởng. Cặc anh đâu, cho em sờ một tý, Khải ơi ! Thèm quá !
Khải kéo zipper xuống, cầm tay Loan cho vào. Nàng kéo khúc gân cứng ngắt
Khải ra khỏi quần, nắn mạnh, rồi chồm lên, vật Khải ngửa ra, ngậm vào
bú
ngất ngư. Cái này đây làm Loan mất ngủ hai đêm liền. Nàng nhấm mất là hình ảnh cặc Khải hiện ra.
Sáng nay trong lớp học, ở ngoài sân. Hể nhìn Khải là Loan thấy ngay cục
gân trắng hồng bụ bẩm này. Loan mê mẩn "ăn" khúc dồicủa Khải. Cậu bé vừa
sướng, vừa nhìn gương mặt đẹp, cặp môi Loan đang bám sát cặc chàng mà
nút. Khải không tưởng tượng nổi. Làm sao chiều nay, nơi thanh vắng nên
thơ của giòng sông này, Khải đang được hạnh phúc tràn trề với cô giáo
nổi tiếng nghiêm nghị nhất trường.
- Cô cổi quần ra luôn, đưa lồn đây cho Khải bú. Mình lộn đầu bú sướng lắm cô Loan.
Loan đứng thẳng lên, tưột cái áo dài và xú chiêng ra trước, xong tuột
quần và xì líp ra sau, người ngang qua mặt Khải, kê miệng lồn đúng vào
môi Khải, rồi nàng tiếp tục quay xuống, cầm cặc cho vào miệng "ăn" tiếp.
Không nghe ai la lối gì nữa, vì miệng ai cũng ngồm ngoàm một đống.
Những ruộng dâu cao quá đầu người, những bụi cây rậm rạp, che khuất cặp
nhân tình trần trứồng đang nằm trên những lá khô mà lăn lộn. Gió sông
thổi qua, lướt nhẹ trên lưng Loan làm nàng mát rượi. Tất cả yên tĩnh.
Chỉ còn tiếng chim lao xao trên cao những lùm cây, những cây dừa.
Có chú chim nào lén nhìn thân hình ngọc ngà của Loan đang nhắp mông đít
lên mặt bé Khải không? Cái lưag dài thườn thượt. Cặp đít nở vừa phải,
trắng phau. Mớ tóc thề đen láy xỏa hai bên vai....Những đốm nắng nho nhỏ
từ cây bàng rọi xuống, nhảy tung tăng trên da thịt Loan mỗi lần có gió
ngang qua. Bé Khải bú hay quá đến độ cô giáo Loan thờ người, nhả cặc ra
một lúc, nằm úp má vào chòm lông dái của Khải mà rên:
- Anh phải lấy em luôn nghe Khải. Anh là của riêng em! Sướng lạ lùng lấm
Khải ơi. Không phải là em không có thể có người tình để làm tình. Mà em
mê cái trẻ trung của Khải, cái đẹp trai của Khải. Cô giáo mà bú cặc học
trò....Đó, đó là lý do em phải gặp Khải chiều nay ở bờ sông vấng này
đây ! Lát nữa Khải phải nằm trên em, đụ em như đã đụ cô giáo Ngọc tối
thứ Bảy. òi, anh nút cái hột đó làm bụng em....thắt cứng lại, người ơi !
Chết, chết em, từ từ thôi Khải ơi ! Ôi, anh cắn miệng lồn em hả???
Cặp mông Loan lại lắc lư, dộng xuống lưỡi Khải. Miệng Loan lại ngậm củ
chùy Khải bú tiếp. Không ai ngờ, cách đó 15 thước, trong một bụi đước,
có Đạt đang ngồi thấp xuống, trỏ mắt nhìn chăm chú cặp nhân tình đang
lộn đầu bú nhau thê thiết. Số là, sau giờ học, Khải bàn với Đạt sẽ giới
thiệu Đạt cho cô Loan. Khải không bao giờ dám nghĩ là chàng sẽ được Loan
ban cho mối tình lạ lùng như hôm nay. Ngay đêm thứ Bảy, khi đụ Ngọc,
Khải cũng nói lớn: "Khải sẽ tìm hai thằng bạn, giới thiệu cho cô Loan và
Sương. Người nào cũng có bồ để đụ, huề cả làng. " Vì vậy, Khải chở Đạt
tới đây. Nhưng Khải để Đạt đứng đằng xa, vào trước nói qua với Loan.
Không ngờ...Loan chụp tay chàng, tiến công như vũ bão...
Đợi lâu quá Đạt bò vào. Cu cậu đã chứng kiến hết cánh làm tình quá hấp
dẫn từ đầl~. Đạt cũng là loại con trai dậy thì quá sớm. Mồ côi, năm 15
tuối, Đạt được cậu mợ cho về ở gần Quận, gần truởng để đi học. Dầu dậy
thì quá sớm, Đạt cũng không đến nỗi biết nhiều về đàn bà, nếu không sống
chung với bà mợ trẻ mới 26 tuổi. Hai vợ chồng cậu mợ Thông không có
con, nên xem Đạt như con ruột. Cậu Thông làm công chức ngoài quận. Sáng
đi, chiều năm sáu giờ mới về tới. Một buổi sáng mùa hè, đang nằm ngủ,
Đạt bỗng nghe phòng bên cạnh có tiếng đàn ông lạ:
- Khi không em mang nó về nuôi làm chi cho tụi mình kẹt. Đụ sướng mà hổng được la to, mất hết thú vị
- Anh thông cảm. Ba tháng hè thì nó ở nhà. Mấy tháng khác, giờ này nó đã
ở trường rồi, đâu có sao. Mợ nó nói. Mà anh có la lớn chút, nó cũng
hổng nghe
đâu đừng lo. Con trai, nó ngủ như trâu bò. Có nghe, nó cũng không biết
tụi mình làm gì trong này đâu. Cứ yên tâm đưa em bú tiếp cho.
- Thôi em à. Thằng con của anh, mới 14 mà nó đụ rần trời. Lâu lâu có một
con nhỏ tới mắng vốn, khóc tùm lum, tề lê, rằng "anh Bầng ảnh bỏ con,
ảnh ngủ
với con cả năm, rối bây glờ lấy con Mùi, con Xuyến"... Tụi nhỏ bây glờ
ma quỷ sớm lắm. Mình hồi đó, tuổi đó còn ở truồng tắm mưa, không biết
mắc cở. Hừm,
thời đại đổi đời... Bữa nay tụi mình đụ tới trưa nhen Trinh. Mấy chai
cao hổ cốt em mua ở đâu mà nó hiệu nghiệm quá trời luôn. Mới đụ với em
hai cái hồi hôm
qua, mà hồi hôm, cặc anh chỉ thiên suốt đêm, thèm quá sức thèm. Mong cho mau sáng chạy qua tìm em.
Đạt tung chăn. Rón rén ở cửa phòng. Nó đi bọc ra phía trước, rồi bò dọc
theo chái hè, đến cửa phòng mợ Trinh, áp tai nghe tiếp đối thoại của
người đàn ông
với mợ:
- Lồn gái không con nó vẫn thơm, và hấp dẫn hơn đàn bà ba bốn con như vợ
anh. Nhứt là hai cái mép với lỗ lồn. Bả cũng chịu khó hơ háp kỹ lắm
chớ, mà sao mỗi lần đút cặc vô, nó lỏng le à. Bả phải kẹp chân lại. Mà
rồi, mình cũng không cảm giác. Cho nên, nói thiệt, ở nhà mà đụ bả, là
như anh trả nợ quỷ thần. Nếu không bả nghi, theo dõi là tụi mình bể bạc
đạn.
- Anh nói đụ bả anh không có cảm giác. Vậy anh có ra không?
- À ừm, cái đó năm khi, mười họa. Không ra sợ bả nghi.
Đạt kê mắt vào cửa sổ. Lẩn đầu tiên hắn thấy mợ Trinh cổi truồng. Sinh
lý quá sớm của một Đứa bé, đôi khi khiến Đạt tưởng tượng vài thân hình
lõa lồ của những con bạn. Hình ảnh tưởng tượng đó mợ hồ. Nhưng, bây giờ,
mắt Đạt đang gắn vào tấm thân trắng ngần, với vú lồn hấp dẫn của mợ nó.
Trời ơi, vú đẹp như thế sao? Vú căng no, nhọn hoắt sừng trâu. Nuốm nhỏ
màu hồng hạt lựu. Cái eo thon, bóp lại chỗ ngang bụng. Lỗ rún sâu hoắp,
có tý lông chạy xuống tuốt chòm lông lồn đen thui, rậm rạp...Mợ đang nằm
ngữa ra cho người đàn ông da mùng quân, to con lực lưỡng, hôn bắp chân.
Mợ nhắm mắt, hai tay vân vê hai đầu vú, miệng rên nho nhỏ. Thằng Đạt
nuốt nước miếng. Nó không hiểu sao người đàn ông phải liếm hai ống chân
mợ nó
lâu đến thế. ~rrinh dang hai bắp đùi ra. Đạt thấy rõ cái miệng lồn đỏ
au, đầy nước lóng lánh. Phần dưới bụng mợ cứ ểnh lên nhè nhẹ:
- Anh Tiến ơi t Anh càng liếm chậm hai bắp chân, em càng thèm đụ kinh
khủng. Phải chi có ai, cho nó lên đụ em một cái, trong khi anh vẫn hôn
đùi, hôn vú em...